Thứ Ba, 29 tháng 11, 2016

Thầy Bà-la-môn và Mẹ Tê-rê-sa

THẦY BÀ-LA-MÔN VÀ MẸ TÊ-RÊ-XA



Lm Nguyễn Tầm Thường SJ

Mẹ đi ngoài đường, săn sóc người sắp chết.
Có một con hẻm, người nghèo về đấy ngủ, lâu dần thành nơi tập trung của họ.
Mẹ Têrêsa đến săn sóc cho những người hấp hối. Họ kéo về đấy đông dần.

Dân chúng bắt đầu phản đối. Hẻm quá gần đền thờ. Không thể để người chết gần đền thờ thế.
Họ kiện thầy Bà La Môn trụ trì đền thờ. Vì ông này có đồng ý cho Mẹ Têrêsa đến thì bà mới hoạt động được.
Người ta kiện thầy tư tế Bà La Môn tại sao cho bà Têrêsa đến hẻm đền thờ như thế. Toàn người chết!

Thầy Bà La Môn ủng hộ bà Têrêsa.
Ông nói với những người phản đối thế này: "Khi nào mẹ và con gái các người đến đây thay thế cho bà Têrêsa thì tôi đuổi bà đi!"
Dĩ nhiên không ai đến.
Gốc tích là vậy, vì thế sau này chùa đó trở thành nơi Mẹ Têrêsa săn sóc người hấp hối.

Ðấy quả thật là địa điểm lịch sử.
Chỗ ấy còn không? Còn chứ! Chính là Kalighat.

Chuyện gì cũng có nguồn gốc, thế mới biết tại sao nhà cho người hấp hối mà lại có tháp giống y ngôi đền thờ Ấn giáo.
Ngày Ðức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II đến Ấn Ðộ, từ phi trường ngài đã tới thẳng nơi đây trước khi bắt đầu chuyến viếng thăm đất Ấn.
Rất tiếc nhiều người đến ngôi nhà đó mà không biết lịch sử của nó.

Từ phía xa ngoài chợ đã thấy hai tháp chùa. Những con người như Mẹ Têrêsa và nhà tu Bà La Môn kia, họ không lấy tôn giáo làm cứu cánh. Tôn giáo chỉ là phương tiện đi về Tình người. Tình thương mới là cứu cánh. Tôn giáo là cứu cánh sẽ đưa đến chiến tranh tôn giáo. Tôn giáo phải đưa con người đến lòng độ lượng bao dung.

Như Thiên Chúa trong Kitô Giáo đã đồng hóa Ngài với chính con người. Trong cuộc phán xét cuối cùng, Phúc Âm tường thuật Thiên Chúa ấy nói: "Ði đi cho khuất mắt ta mà vào lửa đời đời, nơi dành cho tên Ác Quỷ và các thần của nó. Vì xưa Ta đói các ngươi không cho ăn, khát các ngươi đã không cho Ta uống". Nghe vậy, họ chối là có bao giờ xẩy ra như thế đâu. Thiên Chúa đó đáp lại: "Mỗi khi các ngươi không làm như thế cho những người bé mọn này là không làm cho chính Ta" (Mt. 25:35-45).

Không thấy vị sáng lập tôn giáo nào nói như Ðức Kitô. Ngài kéo con người đến một kết hiệp cao nhất với Ngài là Ngài đồng hóa họ với Ngài. Con người không tự mình trở nên giống Ngài thì Ngài tự hạ mình xuống mặc thân xác con người để đến với con người.

Rồi trong bí tích Thánh Thể, ngài tìm cách hòa tan thần tính Ngài trong con người chúng ta. Dựa trên lời Ngài nói ai không cho những người trong cơn đói này một bát nước là không cho chính Ngài, ta thấy bí tích Thánh Thể càng có ý nghĩa. Bí tích ấy không thể là biểu tượng được mà bánh, rượu kia phải là hiện diện thật sự của Ngài. Ngài không thể nuôi con người bằng một hình thức tượng trưng, phải là của ăn thật.

Tôn giáo đối với Mẹ Têrêsa và thày Bà La Môn kia là Thiên Chúa trong con người. Họ không lấy con người làm đá xây dựng mái nhà tôn giáo, mà lấy tôn giáo phục vụ con người. Cả hai cùng dùng tôn giáo đi tìm tình thương.
Thầy Bà-la-môn và Mẹ Tê-rê-sa
  • Title : Thầy Bà-la-môn và Mẹ Tê-rê-sa
  • Posted by :
  • Date : 13:36
  • Labels :
Top